Sở Nguyệt Ly lục soát thi thể gã tạp kỹ, tìm thấy ba con dấu, ba tờ giấy có dấu đóng, và một tấm lệnh bài đặc biệt dành riêng cho quốc sư nước Trĩ. Nàng dùng tay cân thử trọng lượng mấy con dấu, cảm khái nói:“Dấu này chất lượng tốt thật đấy, vậy mà không vỡ… Ấy ấy… vỡ rồi! Ban đầu còn thấy cứng cáp, ai dè mới lắc nhẹ hai cái, nó đã rạn nứt, không chịu nổi nữa. Nhìn mảnh dấu vỡ nát trong tay, Sở Nguyệt Ly thấy hơi xót, ho khan một tiếng, khóe môi rỉ máu. Cố Cửu Tiêu giật mình hô lên:“A Ly! Nàng sao vậy? Nàng không được chết! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương