Phong Cương bước đi nhanh và vững, để lại Cố Cửu Tiêu tụt lại phía sau. Hắn nghiêng người ghé tai hộ vệ Vũ Diêm nói nhỏ mấy câu, Vũ Diêm gật đầu, ánh mắt lướt qua bóng lưng Sở Nguyệt Ly, trong con ngươi thoáng hiện sát khí. Vũ Diêm lặng lẽ rời đi, bắt đầu bố trí kế hoạch.

Từ sau khi anh trai hắn – Vũ Trọng – chết, Vũ Diêm vẫn luôn ghi hận Sở Nguyệt Ly. Trong mắt hắn, tất cả mọi chuyện đều là do nàng gây ra, vậy mà hoàng thượng lại bao che cho nàng — thật đáng giận, đáng hận!

Phong Cương đưa Cố Hỉ Ca vào kiệu hoa.Kiệu dần dần được nâng lên.

Bất ngờ, Hỉ Ca gọi lớn:“Ca!

Phong Cương và Cố Cửu Tiêu cùng bước lại, đồng thanh hỏi:“Sao thế?