Sở Nguyệt Ly một lần nữa tới bái phỏng phương trượng chùa Tĩnh Nhược — đại sư Mai Hữu, nhưng lại được thông báo rằng đại sư đã cùng một vị quý nhân rời chùa đi du phương. Tin tức này khiến nàng chấn động không nhẹ, bao nhiêu nghi hoặc, vui mừng, bất an, ngạc nhiên lập tức trỗi dậy. Những cảm xúc ấy như một đống bột nhão bị nhào trộn rồi đổ thẳng lên chảo, vừa dính vừa khó nuốt. Nàng không tin Bạch Vân Gian lại không để lại một lời, liền cùng Mai Hữu đại sư rời đi. Thế nên, nàng lập tức nói rõ thân phận, hỏi xem đại sư có để lại lời nhắn nào cho mình hay không. Lúc này, vị đại hòa thượng mới cẩn thận đánh giá Sở Nguyệt Ly một phen, rồi mới chậm rãi nói:“Mai Hữu đại sư đã mang theo Lục vương gia đi cầu y hỏi dược. Sở Nguyệt Ly suýt nữa thì tức đến thổ huyết, trong lòng còn nổi lên ham muốn… vác chày nện cho đại sư một trận! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương