Sở Nguyệt Ly rời núi, đi loanh quanh một vòng rồi quay thẳng về Đế Kinh, từ đó không trở lại núi nữa. Nàng không phải vì tin lời phương trượng Mai Hữu rằng sát khí trên người quá nặng, sẽ gây bất lợi cho Bạch Vân Gian, mà là vì lo sợ bản thân bị người chú ý, làm liên lụy đến chàng. Vì thế, lần đưa Bạch Vân Gian đến chùa chữa trị là hành động hoàn toàn bí mật. Nàng chỉ để lại Tiêu Ất và Bính Văn ở lại bảo vệ chàng. Còn đội thị vệ của Bạch Vân Gian thì tách ra làm hai đường, hộ tống một “giả vương gia rời đi, hướng đến những vùng hoang vắng hẻo lánh.
Tin Sở Nguyệt Ly trở lại Đế Kinh rất nhanh đã lan truyền khắp nơi.
Hoàng thượng triệu nàng vào cung, hỏi về tung tích của Bạch Vân Gian.
Sở Nguyệt Ly không phải kẻ ngốc, dĩ nhiên sẽ không dại dột tự chuốc họa vào thân, liền đáp:“Tâu hoàng thượng, Lục vương gia trên đường đã tỉnh lại, lập tức đuổi thần nữ xuống xe, kiên quyết tự mình dẫn người đi tiếp. Vương gia nói nơi đó hàn khổ, không muốn thần nữ chịu vất vả, bảo thần nữ quay lại Đế Kinh, an tâm chờ tin. Người còn dặn, hãy sớm hồi cung báo bình an với hoàng thượng, để người khỏi phải lo lắng.
Mấy lời nói ra chu toàn không kẽ hở, ngay cả hoàng thượng cũng chẳng bắt được lỗi nào.