Bạch Vân Gian bị cuốn sách đập trúng trán, bật máu, trên trán từ từ nở ra một đóa mai đỏ nhuộm máu. Hắn chẳng mảy may để tâm đến vết thương, chỉ lặng lẽ nhìn hoàng thượng, giọng điềm tĩnh:“Thần nhi không đến để cầu xin cho A Nguyệt, mà là… muốn phụ hoàng cho nàng một sự công bằng. Hoàng thượng suýt nữa tức đến ngửa người:“Công bằng?! Bạch Vân Gian đáp:“Vâng, là công bằng. Phụ hoàng triệu nàng vào cung, là để thẩm tra chuyện cô cô bị ám sát. Nếu thật sự là nàng làm, thần nhi không cầu tha mạng. Nhưng xin phụ hoàng ban cho nàng hai ly rượu độc. Hai ly rượu độc? Hoàng thượng hơi nhướng mày. Bạch Vân Gian tiếp lời:“Một ly nàng uống. Ly còn lại… thần nhi xin uống cùng nàng. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương