Cố Cửu Tiêu sau khi biết Cố Hỷ Ca không thực sự bị xâm hại, lửa giận cũng nguôi đi được ba phần.Hắn dần bình tĩnh lại, nhưng càng nghĩ về chuyện này thì lửa giận lại bốc lên, khiến sau đầu đau như búa bổ.Hắn đập hai cái vào sau gáy mình, có lẽ lực hơi mạnh quá, suýt nữa nôn ra. Triệu Bất Ngữ vội vàng vỗ lưng giúp hắn. Cố Cửu Tiêu bực bội nói:“Hôm nay gia thật sự mất bình tĩnh rồi. Triệu Bất Ngữ không nói gì. Cố Cửu Tiêu nhướng mày nhìn hắn, hỏi:“Ngươi sao không ngăn ta lại một chút? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương