Bạch Vân Gian mở vách ngăn, thả Sở Nguyệt Ly ra ngoài. Nàng nhe răng cười, đưa hai tay dâng lên cây trâm Bích Lạc Định Nhan. Bạch Vân Gian nhận lấy, nhẹ nhàng xoay trâm giữa các ngón tay, để ánh sáng bảy sắc từ viên trân châu trên trâm lấp lánh quanh đầu ngón tay hắn. Sở Nguyệt Ly cứng rắn dời ánh mắt đi nơi khác, thản nhiên nói: “Vương gia, bảo trọng.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương