Sở lão gia, Sở Liên Ảnh và nha hoàn Thủy Linh bị ném ra khỏi phủ họ Cố như một đống rác rưởi. Không sai, chính là ném. Ba người bọn họ ngã dúi dụi, đau đến nghiến răng trợn mắt, nhưng lại không dám kêu lên, sợ chọc giận Trưởng Công chúa thêm lần nữa. Lúc này, chỉ có chạy trốn mới là thượng sách. Quản gia vội vã chạy đến đỡ Sở lão gia dậy, lo lắng hỏi: “Lão gia, chuyện này là sao?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương