Sở Nguyệt Ly bước đi dưới ánh chiều tà, đang chuẩn bị đến Tiền phủ thì chợt thấy mấy kỵ sĩ phóng ngựa tới. Nàng lập tức lách mình nấp sau một gốc cây, che giấu bản thân. Có bốn kỵ sĩ, thoạt nhìn như dân giang hồ, nhưng không tiếp tục lao đi mà ghìm cương ngựa lại ở bến tàu, sau đó quanh quẩn quan sát, có vẻ như đang tìm kiếm ai đó. Trùng hợp thay, bốn người này lại chạm mặt Kiêu Ất ngay chính diện. Ánh mắt bọn họ lập tức lạnh lẽo, tay đều đặt lên chuôi dao găm bên hông, nhưng không vội ra tay. Kiêu Ất liếc nhìn bọn chúng một cái rồi tiếp tục tiến về phía trước, bước chân không nhanh không chậm, có vẻ như sẵn sàng quay lại động thủ bất cứ lúc nào. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương