Sở Nguyệt Ly cảm thấy bản thân thật oan uổng. Thật sự, quá oan uổng. Nàng sao có thể vất vả bò lên thuyền chỉ để rình xem thân thể của một tên nam nhân giả nữ có trắng trẻo hay không chứ? Nói thật, cũng khá là mịn màng. Khụ... Sở Nguyệt Ly sờ lên mặt mình, những vết sưng tấy do muỗi cắn khiến nàng lập tức cảm nhận được sự đáng sợ của lũ muỗi trên hồ. Những nốt sưng ngứa ngáy vô cùng, nếu không phải nàng có ý chí kiên cường, e rằng đã gãi đến phát khóc rồi. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương