Sở Mạn Nhi le lưỡi, rụt đầu lại, xoay chân nhìn sang Sở Nguyệt Ly, nói: “Tam tỷ, khuôn mặt tỷ đúng là đủ dọa người đấy. Sao có thể sưng thành thế này được chứ? Đám muỗi đó thật đáng ghét. Nàng ta thò đầu lại gần, hỏi nhỏ: “Ngứa không? Thực ra mặt Sở Nguyệt Ly rất ngứa, nhưng nàng cố nhịn, không đưa tay lên gãi, chỉ thản nhiên đáp: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương