Ở tầng một, có Sở Mặc Tỉnh đứng ra sắp xếp nên ai nấy đều chơi đùa rất vui vẻ. Còn ở tầng hai, Cố Cửu Tiêu lại đang phiền muộn. Hắn giật phăng tấm mạng che mặt xuống, tự rót cho mình một bát rượu, định uống cạn cho hả giận. Cố Bá Tịch lập tức ngăn lại, nghi hoặc hỏi: “Không được. Mà… mặt đệ bị sao thế? Cố Cửu Tiêu quay mặt đi, bực bội nói: “Còn có thể thế nào nữa? Sơ ý ngã thôi. Cố Bá Tịch mỉm cười đầy ẩn ý: “Sao lại ngã ra cả dấu năm ngón tay thế này? Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương