Một đêm yên bình trôi qua tại Tử Đằng Các, Sở Nguyệt Ly có một giấc ngủ ngon lành.

Khi trời vừa tảng sáng, nàng lại dậy sớm, buộc lên những bao cát nặng rồi nhảy nhót luyện tập trong sân sau, trông chẳng khác gì một kẻ điên.

Dù có thiên phú và thể chất không tệ, nhưng muốn kiểm soát số phận của mình, nàng không thể lười biếng hay an nhàn. Trải qua hai kiếp, nàng chưa bao giờ chấp nhận việc để người khác thao túng cuộc đời mình. Chỉ khi thân thể chịu mệt nhọc, tâm trí mới có đủ dũng khí để đứng trên cao nhìn xuống thế gian.

Sở phu nhân lấy lý do thân thể không khỏe, miễn cho mọi người đến thỉnh an và hành lễ buổi sáng.

Sau bữa sáng, Sở Nguyệt Ly nhàn rỗi liền mở cuốn “Nữ Tử Đức Hạnh” ra xem, thỉnh thoảng lại lắc đầu cười khẽ, tỏ vẻ thích thú.