Sở phu nhân đã từng giao đấu vài hiệp với Sở Nguyệt Ly, biết nàng không phải người dễ đối phó, liền không định cho nàng cơ hội giải thích. Bà quát lên: “Ngươi nói bậy bạ gì thế?! Mặt mũi Sở phủ đều bị ngươi làm mất sạch rồi!” Dứt lời, bà giơ tay định tát thẳng vào mặt nàng, quyết tâm một chưởng định cục diện. Sở Nguyệt Ly xoay mũi chân, né sang một bên, đồng thời lớn giọng hơn cả Sở phu nhân: “Các người mới nói bậy! Chẳng lẽ chưa từng nghe câu 'Vợ xấu là báu vật trong nhà' sao?! Ta cố tình làm mình trông xấu xí, chính là để trở thành bảo vật của Cố hầu gia, trời xanh ắt sẽ phù hộ chàng thân thể khỏe mạnh, không bệnh không đau!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương