Sở Nguyệt Ly và Bạch Vân Gian vừa nghe thấy tiếng động liền lập tức quay sang nhìn về phía cửa. Nhưng Bạch Vân Gian phản ứng nhanh hơn, một tay ấn chặt đầu nàng xuống, khiến mặt nàng áp sát vào đùi hắn, không để Cố hầu nhìn thấy diện mạo của nàng. Ban đầu, Sở Nguyệt Ly không hiểu ý hắn, định vùng vẫy thoát ra. Nhưng chỉ trong nháy mắt, nàng đã nghĩ thông—Cố hầu? Họ Cố? Hầu gia? Chẳng phải chính là vị hôn phu mà nàng phải gả cho sao?! Nếu không phải vậy, tên què kia chắc chắn sẽ không hành động như vậy! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương