Bạch Vân Gian buông tay, để tờ thư cháy rụi. Ngón tay bị lửa liếm qua hơi trắng bệch, nhưng hắn không hề để tâm. Bính Văn ngửi thấy mùi khói, liền đẩy cửa bước vào, cung kính hỏi: “Chủ tử có ổn không?” Bạch Vân Gian hạ tay xuống, thần sắc bình thản như không có chuyện gì xảy ra, chỉ lạnh nhạt hỏi: “Đã chuẩn bị xong tiền đồng chưa?” Bính Văn đáp: “Đã phân phó xuống dưới, trong một tuần trà nữa là xong.” Bạch Vân Gian khẽ gật đầu: “Đi mời Sở cô nương quay lại.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương