Họa Như lấy ngân phiếu từ trong phòng ra, chuẩn bị đưa cho gã tiểu nhị. Sở Nguyệt Ly nhanh tay giật lấy ngân phiếu, trừng mắt nhìn gã tiểu nhị, lớn giọng nói: “Nhìn xem ngươi đã chọc giận mẫu thân ta thế nào rồi! Đi, ra ngoài nói chuyện! Ta thừa nhận đã làm vỡ vòng tay của nhà ngươi, nhưng cái thứ tầm thường đó cũng đáng giá từng ấy bạc sao?” Sở phu nhân giận đến mức đập mạnh xuống bàn, cả chén trà cũng bị ném xuống đất, vỡ tan. Bà nghiến răng bật ra một chữ từ trong cổ họng—”Cút!” Sở Nguyệt Ly giật bắn mình, nhảy dựng lên, rồi lại “bịch” một tiếng rơi xuống đất, ôm ngực mà nói với gã tiểu nhị: “Mau cút đi! Nhìn xem ngươi khiến mẫu thân ta tức giận đến thế nào rồi!” Gã tiểu nhị không nói thêm lời nào, lướt nhanh ra khỏi sảnh đường, Sở Nguyệt Ly lập tức chạy theo sau. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương