Sở phu nhân không hẳn là đau lòng vì Sở Hương Lâm, mà bởi vì bà ta không quen với việc có người leo lên đầu mình, càng không thích cảm giác không thể kiểm soát được Sở phủ. Trước nay, bà luôn là người có uy quyền nhất trong hậu viện Sở gia.

Sở lão gia thì không muốn tiếp tục dây dưa về chuyện này. Dù sao, nếu ông xử lý không khéo, người bị tổn thương sẽ là hai nữ nhi sắp xuất giá, mà hai chàng rể tương lai ấy đều không phải là những kẻ dễ đắc tội. Vì vậy, ông dứt khoát lên tiếng, chuyển chủ đề:

“Chuyện trò rảnh rỗi thì để sau. Hiện giờ, con và Hương Lâm đều sắp thành thân, phụ thân có vài lời muốn căn dặn.”

Sở Nguyệt Ly tỏ ra ngoan ngoãn, đáp:

“Phụ thân cứ nói.”