Sở Nguyệt Ly trở lại Sở phủ, đón chờ nàng là gương mặt đầy sốt ruột của lão quản gia. Quản gia nói: “Tiểu thư, cuối cùng người cũng về rồi. Lão gia đã hỏi ba lần, hỏi tiểu thư khi nào trở về, còn dặn sau khi về phải lập tức đến thư phòng gặp ông ấy. Dứt lời, lão lập tức đưa nàng đi về phía thư phòng. Sở Nguyệt Ly bước theo sau, nhịp chân không nhanh không chậm. Quản gia lo lắng, không nhịn được giục giã: “Phiền tiểu thư nhanh lên một chút, lão gia sợ là đã đợi đến sốt ruột rồi. Sở Nguyệt Ly ngoan ngoãn đáp: “Ồ, được. Nhưng bước chân vẫn chậm rãi như cũ, chẳng có dấu hiệu sẽ tăng tốc. Nàng đã đi suốt cả ngày, giờ thực sự rất mệt. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương