Sở Nguyệt Ly dắt theo Cẩu Oa, chậm rãi rời khỏi khu chợ náo nhiệt, để lại đám đông hiếu kỳ phía sau. Cẩu Oa bò bằng bốn chi, bước đi vững vàng như một con tạng ngao dũng mãnh. Đôi khi, hắn lén lút nhìn Sở Nguyệt Ly qua mái tóc bù xù, trong mắt vừa tò mò, vừa khó hiểu, còn ẩn chứa chút hưng phấn kỳ lạ. Mỗi khi Sở Nguyệt Ly nhìn lại, hắn lại vội vàng quay đầu đi, mắt cụp xuống, nhìn chằm chằm con đường phía trước, tỏ vẻ ngoan ngoãn. Dọc đường, người ta không ngừng xì xầm bàn tán, bởi bộ dạng Cẩu Oa quá mức đặc biệt, đi đến đâu cũng gây sự chú ý. Khi đi ngang qua một cửa tiệm vắng vẻ, một cậu bé con đang ngồi xổm trước cửa, nghịch đá. Nhìn thấy Cẩu Oa bò tới, nhóc con lập tức nhặt đá lên ném! Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương