Bên dưới khán đài im phăng phắc, mọi người đều đang chờ cô nói ra cái tên ấy.

Giản Nhất thì căng thẳng đến mức toàn thân cứng đờ.

Đầu óc cô như trống rỗng, cô nhìn người đang đứng trên sân khấu, bỗng nhiên thấy miệng bà ấy mấp máy, nhưng bên tai cô lại là một khoảng lặng tĩnh mịch.

Cho đến khi Lệ Tư Dạ nắm lấy tay cô, dìu cô bước lên sân khấu.

Cho đến khi cô nhìn thấy những người phía dưới khán đài bắt đầu vỗ tay, ai nấy đều mỉm cười nhìn cô, như đang chúc phúc cho cô.