“Đoàng! Hai lưỡi kiếm va vào nhau tạo nên luồng khí áp chân kinh thiên địa, tản ra tứ phía. Mấy Ma tộc đứng bên cũng bị luồng khí áp này hất văng xuống biển. Đôi mắt của Tì Khiết tràn ngập sát khí, mỗi chiêu thức tấn công đều như muốn lấy mạng đối phương. Với tu vi của Phượng Nhã, nàng có thể đôi công với Tì Khiết dễ dàng, thậm chí là còn hơn một bậc. Nhưng hiện tại không phải chỉ một mình Tì Khiết, Tả Hữu hộ vệ cũng có tu vi không tầm thường, mấy trăm ngàn Ma tộc cùng đồng loạt tấn công. Phượng Nhã nhanh chóng rơi vào thế hạ phong. Tì Khiết cười khẩy, tung người bay lên giáng một nhát kiếm cực mạnh xuống. “Rắc… Đoàng! Tầng kết giới như quả cầu thạch anh bao bên ngoài cơ thể của Phượng Nhã bị vỡ tung ngàn mảnh. Phượng Nhã cũng bị khí áp đó đẩy lùi về phía sau một bước. Linh lực trong cơ thể hơi bất ổn. Phượng Nhã nhắm mắt lại, huy động linh lực từ nội đan dồn hết lên mũi kiếm, một vòng đao quét qua, vòng tròn đen đặc bị đánh lùi một chút, nhưng ngay lập tức lại như một bầy kiến thấy mật, con trước chết đi, con sau lại đạp lên xông tới. Kết giới bảy tầng do nàng tạo ra đã bị phá huỷ tầng đầu tiên chưa đầy một khắc. Phượng Nhã lẩm bẩm trong lòng: “Bọn tiên nhân kia uống say mê đến lú lẫn cả rồi hay sao? Đông Hải xảy ra dị tượng như thế mà đến bây giờ cũng chưa chịu chạy tới? Đến lúc bị đánh cho tơi tả còn không hiểu tại sao người ta lại đánh mình nữa kìa. Bạch Vô Thường yểm trợ sau lưng nàng cũng không chịu được sức càn quét của ma tộc. Hắn hộc một búng máu, cả người lảo đảo ngã thẳng xuống dưới biển. Phượng Nhã thoáng đảo mắt một cái đã bị uy lực song kiếm hợp bích của Tả Hữu hộ vệ bất ngờ đánh úp. Tầng kết giới thứ hai bị phá hủy. Tì Khiết cao giọng nói: “Phượng Nhã, đừng để đến nội đan mà cũng không giữ được. Nhanh đưa thai ma đây cho ta! Phượng Nhã lau vết máu rỉ ra bên khóe môi, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía hắn: “Đừng nói nhảm nữa. Dù sao ngươi cũng đâu nể tình nghĩa chúng ta của trước kia, cần gì phải vờ vịt như mình trượng nghĩa lắm. Muốn đánh muốn giết gì thì thử đi! Nàng cầm cự được hơn một canh giờ, kết giới bảy tầng chỉ còn một tầng hộ tâm duy nhất. Nếu như ngay cả kết giới này nàng cũng không giữ được thì nội đan chỉ sợ cũng bị dập nát theo. Phượng Nhã bị đánh ngã gục trên mặt biển, nội đan nóng rực như có hàng nghìn hàng vạn ngọn lửa thiêu đốt cơ thể nàng. Sóng đánh cuồn cuộn khiến nàng không nhìn thấy được mũi tấn công của kẻ địch. Trong lòng chỉ thầm mong Thiên Quân có thể dẫn cứu viện đến kịp. Nhưng mà đợi mãi, đợi mãi, người nàng chờ đợi vẫn chưa tới. Cùng lúc đó, một đạo thiên lôi đánh thẳng về phía đám mây đen ma tộc đang dày đặc. Tì Khiết giật mình nhìn lên nhưng không thấy thiên binh thiên tướng tới nơi này, hắn vừa giật mình lẫn hoang mang: “Chuyện gì vậy? Sao lại có thiên lôi đánh đến đây? Chẳng lẽ bọn chúng tới đây rồi? Một ánh sáng màu trắng bạc lao thẳng từ chín tầng mây xuống Đông Hải, nhắm thẳng tới chỗ của Phượng Nhã. Hơi lạnh từ người kia thoáng chốc làm dịu đi cảm giác khó chịu trên người nàng. Phượng Nhã ngước mắt lên, là Thiên Quân. Vậy thiên binh thiên tướng đâu? Dường như đọc được thắc mắc trong mắt nàng, chàng chợt nói: “Bọn họ chậm quá, sẽ tới ngay thôi. “Vậy còn…? Thiên lôi vừa mới giáng xuống là gì vậy? Không hiểu sao, Phượng Nhã lại cảm thấy tia sét vừa rồi hơi quen thuộc. Thiên Quân khẽ cười một tiếng, vẻ mặt nghiêm nghị đến lạ thường: “Là thiên kiếp. Cái… cái gì? Là thiên lôi lịch kiếp thăng Thần của chàng sao? Sao lại đến vào lúc này kia chứ? Vừa phải chống lại Ma tộc, vừa phải chịu chín chín tám mươi mốt đạo thiên lôi, sao mà chịu nổi? Thiên Quân dùng truyền âm, thoải mái nói với nàng. “Dẫu sao cũng phải chịu thiên kiếp. Nó đến lúc này cũng đúng lúc lắm chứ, vừa vặn để Ma tộc cùng trải nghiệm thế nào là thiên kiếp thăng Thần. Phượng Nhã ngơ ngác nhìn chàng. Rõ ràng bọn họ đang trải qua hiểm cảnh, người kia vẫn lạc quan đến lạ, không nghĩ cho mình mà chỉ tính đến toàn cục mà thôi. Chỉ một lúc sau, đợt thiên lôi thứ hai giáng xuống, đánh thẳng về phía trung tâm mà nhóm ma tộc đang tấn công. Khi tia chớp chỉ mới lóe lên, Thiên Quân nhanh tay niệm pháp quyết, đẩy Phượng Nhã ra khỏi vòng nguy hiểm. Chiêu dẫn dụ thiên lôi này nhanh chóng khiến cho đội ngũ tấn công của Ma tộc rối loạn. Tì Khiết tức giận đến đỏ mắt, hắn gào lên: “Đừng quan tâm tới hắn ta, tập trung cướp cho được thai ma trên người Phượng Nhã. Nhưng vấn đề là Ma tộc vừa mới xông tới Phượng Nhã, bóng dáng nam tử áo đen kia lại thoắt ẩn thoắt hiện, len lỏi vào giữa bọn họ, thế là một đạo thiên lôi lại thình lình đánh xuống. Ngay cả Tả hộ vệ khi đang cầm chân Thiên Quân cũng bị tác động bởi một đạo thiên lôi, hắn không chịu được uy lực của nó mà rơi ngay xuống biển. Thiên binh thiên tướng cũng kịp thời kéo đến, vây hãm mấy vạn quân ma tộc. Hữu hộ vệ chỉ huy đội quân đối đầu với thiên binh, Tì Khiết buộc lòng phải đánh nhanh thắng nhanh, giải phóng cho Ma tôn đang nằm trong tay của Phượng Nhã. Rõ ràng bọn họ đã đánh mấy canh giờ liên tục, vậy mà sức lực của Tì Khiết không suy giảm bao nhiêu, ánh đỏ trong đôi mắt hắn hiện lên từng hoa văn màu đen quái dị. Phượng Nhã vừa tránh né, vừa phối hợp liên thủ với Thiên Quân, dần dần mới nhận ra vấn đề. Tì Khiết không bình thường! Linh lực của hắn không bình thường, mặc dù cuộn cuộn đó nhưng lại không đồng nhất, giống như hắn đang mượn trợ lực từ bên ngoài, hút một nguồn ngoại linh khí bổ sung. Phượng Nhã sa sầm mặt, nhanh chóng vạch trần: “Tì Khiết, từ bao giờ ngươi lại trở nên ngụy quân tử đến vậy? Chẳng phải trước kia ngươi luôn tự hào Ma tộc ngươi quang minh chính đại lắm hay sao? Cớ gì lại hút linh khí của thai ma, khiến bản thân mình lại trở nên như vậy? Không sai! Sau khi xác định được đâu là thai ma của ma tôn, Tì Khiết cũng đã chuẩn bị sẵn cho một trận chiến sống còn với thiên đình. Hắn nắm giữ mạch môn của toàn bộ các đứa trẻ được cấy thai ma vào, chỉ cần sức lực hơi suy yếu, hắn sẽ ngay lập tức hút sinh lực đó về. Đứa trẻ và thai ma trong cơ thể nó sau khi bị hút xong cũng cứ thế mà đi, không ai hiểu nổi lý do nó qua đời. Chỉ có điều nguồn sinh khí này không đồng nhất, điều đó khiến cho linh lực của hắn hơi hỗn loạn. Tì Khiết gần như đã phát điên, hắn gằn giọng nói: “Chỉ cần thắng được trận chiến ngày hôm nay, Thiên đình cũng sẽ trở thành nô lệ của bọn ta, mặc bọn ta sai khiến, vậy thì cần giữ lấy hư danh đó làm gì? Ma tôn tái sinh, có thêm sự hỗ trợ của ta, ngày Ma tộc bước lên vị trí độc tôn sẽ không xa nữa đâu. Chỉ có một điều hắn không nói, sinh khí thai ma mà hắn hút được đã dùng gần hết suốt mấy canh giờ qua. Tì Khiết nghiến chặt răng, quyết tâm sống mái một phen, hồi sinh bằng được ma tôn Huyền Thiết. Hắn huy động nguồn ngoại lực bên ngoài, linh lực trong nội đan cũng được phóng thích toàn bộ. Bàn tay hóa thành móng vuốt sắt, mang theo khí thế không gì ngăn cản nổi. Tì Khiết hét lên một tiếng, cơ thể như mũi tên lao về phía Phượng Nhã. “Trả thai ma lại cho ta!