Phượng Nhã nhìn thấy vẻ tò mò khó che giấu nổi trong mắt mọi người, nàng biết kế hoạch của mình bước đầu đã thực hiện được. Nàng lại vờ vịt đưa ngón tay bấm tính, mắt khép lại hệt như mấy người bói toán hay ngồi ở lề đường. Đến lúc mở mắt ra, nàng mới nghiêm mặt nói: “Đúng như các vị đã nói, Tiểu Nam thực sự không phải là đứa bé bình thường. “Tổ phụ của ta chuyên tướng số và bấm quẻ, ta cũng học được một chút kỹ năng. Tướng số của cậu bé Tiểu Nam này rất đặc biệt, mệnh rất cứng, cho dù có người muốn đoạt mệnh thằng bé cũng khó mà làm được. Tuy nhiên đuôi mày của cậu bé này lại cực kỳ thiện lương, tinh anh và lanh lợi. Chắc chắn tương lai sẽ làm được việc lớn. Ta mới thử bấm quẻ tính xem thì thôn ta phải trải qua hai kiếp nạn mới đúng. Một kiếp nạn cách đây ba năm, các vị cũng đã trải qua rồi. Mấy phụ nhân ở đó bất giác hít một hơi, nhớ lại quá khứ kinh hoàng đó khiến họ rợn cả người. “Kiếp nạn tiếp theo, chỉ e khoảng tầm mươi năm nữa. Lúc đó có lẽ các vị sẽ nhớ tới lời ta, quả mà các vị có được, tùy thuộc vào nhân mà các vị gieo hôm nay. Tiểu Nam có trở thành người tài, cứu giúp mọi người hay không, có lẽ cũng tùy thuộc vào những tháng ngày thơ ấu này. Phượng Nhã nói tới đây thì cười xòa một tiếng, xua tay vui vẻ: “Ta nói rồi mà. Ta chỉ học được một chút tài vặt của tổ phụ mà thôi. Các vị tin hay không thì tùy nhé. Là phúc không phải họa, là họa không thể tránh mà. Mọi người dù bán tín bán nghi nhưng cũng cười đáp lại, bảo là nghe cho vui mà thôi. Nhưng đến ngày hôm sau, con trai của Mai tẩu từ trên trấn trở về. Vừa mới tới cổng làng, cậu ta đã mừng rỡ hét ầm lên. Hóa ra, nữ tử mà cậu ta cứu được chính là con gái của thương hộ lớn nhất trấn trên. Sau khi nhà họ biết chuyện, biết con trai Mai tẩu còn cố ý giấu giếm chuyện này vì danh tiết của con gái nhà họ, thương hộ kia vô cùng cảm động, cho người vẽ chân dung cậu ta rồi tìm kiếm khắp nơi. Tiếc là lúc đó con trai Mai tẩu đã quay về thôn Chi Hương, hoàn toàn không biết. Lần này quay trở lại trấn, gặp được thương hộ nọ. Người kia đồng ý nhận cậu ta vào làm, chỉ dạy truyền nghề, cũng hứa nếu cậu ta học tập tốt sẽ cho cậu ta thăng lên chức quản sự. Mai tẩu nghe xong thì vui mừng không thôi, quyết định làm một bàn tiệc lớn để chiêu đãi mọi người. Mấy phụ nhân xung quanh vừa mừng vừa có chút ghen tị, nhưng khi nghĩ lại, họ giật mình nhận ra chẳng phải những gì con trai Mai tẩu gặp được ăn khớp hoàn toàn với lời tiên tri của Phượng Nhã đó sao. Họ lũ lượt kéo nhau tới lán nhỏ của Phượng Nhã thì nghe đứa nhỏ trong nhà bảo mẹ đã lên núi hái rau, khi đó họ mới chịu quay về. Thạch Đầu đi vào nhà, đóng cửa lại. Lúc này Phượng Nhã mới chui ra. Thạch Đầu trợn mắt nhìn nàng, lo lắng hỏi: “Cô cô của ta ơi, người dám nhìn trộm thiên cơ như thế, không sợ Ti Mệnh tinh quân trách phạt hả? Phượng Nhã híp mắt khinh thường: “Muốn nhìn trộm tiên cơ thì phải dùng tiên khí, ta đâu có khờ đến như vậy. Hôm trước ta và ngươi lên trấn thuê xe ngựa, tình cờ nhìn thấy vài người đang cầm ảnh đi tìm kiếm cậu ta. Họ nói chỉ biết người kia mang họ Mai. Không ngờ lại chính là nhi tử nhà Mai tẩu. Thế nên ta mới phán chắc nịch đến như vậy. Bạch Vô Thường hoàn toàn không để ý chuyện này. Hắn suy nghĩ một chút rồi hỏi tiếp: “Tiếp theo cô cô dự định sẽ làm gì, không lẽ làm bà đồng ở trong thôn này à? Phượng Nhã lắc đầu: “Ma tộc rất tinh ranh, nếu như biết chuyện ta làm cản trở kế hoạch của bọn họ, chỉ sợ nàng ta sẽ đưa Tiểu Nam đi. Chúng ta cứ giả vờ làm một đôi mẫu tử ngây ngô, cho nàng ta tức chết. Chiều hôm đó, Phượng Nhã lại ra sân phơi cá làm việc cùng mọi người. Mấy phụ nhân hớt hải chạy tới vây quanh nàng, còn chưa kịp nói gì đã thấy nàng xoa đầu uể oải: “Tổ phụ ta nói không sai mà. Nhìn trộm thiên cơ rất dễ gặp quả báo. Từ hôm qua tới giờ ta cứ đau đầu suốt, hoa mắt chóng mặt. Bây giờ ta chừa rồi, không dám huênh hoang, tỏ vẻ với các tỷ tỷ nữa. Mai tẩu quan tâm xoa đầu nàng, xem như muội muội ruột thịt vừa mới nhận: “Lại chả thế. Trước kia ta cũng thân thiết với bà đồng trong thôn. Mấy lần xem quẻ xong, bà ấy cũng nằm liệt mấy ngày, ngay cả tuổi thọ cũng ngắn hơn người khác. Cái nghề này ấy à, bạc bẽo lắm. Bà ấy đưa cho nàng hai con cá khô và một ít rau dại, cười nói: “Đây là quà đáp lễ cho Tô muội. Muội còn trẻ, phải giữ sức chăm sóc cho Thạch Đầu, đừng thường xuyên quá mà ảnh hưởng sức khỏe. Mai tẩu đã nói như thế, những phụ nhân khác biết chuyện ngày hôm qua cũng không tiện nhờ nàng xem một quẻ. Phượng Nhã đưa tay lau nước mắt, cảm kích vô cùng: “Đa tạ tỷ tỷ, sau này nếu thiên cơ cho phép, ta biết được chuyện gì sẽ nói cho các tỷ những chuyện cần phải tránh. Ta mới tới thôn Chi Hương này được mấy ngày, có các tỷ quan tâm như tỷ muội ruột thịt, trong lòng thấy ấm áp biết bao. Có điều… Phượng Nhã hơi ngập ngừng một chút rồi cũng nói: “Có điều tổ phụ ta từng dặn, chuyện mình xem quẻ đúng cũng giống như mạo phạm ý trời, càng ít người biết thì càng tốt. Mong các tỷ tỷ thương ta mẫu tử đơn côi, đừng nói chuyện này cho người khác. Chúng ta xem như không có chuyện gì có được không? Mọi người đều nhất trí gật đầu. Có điều trong lòng họ vẫn nhớ như in lời phán của Phượng Nhã hôm qua, thôn Chi Hương sẽ trải qua một kiếp nạn đáng sợ, vượt qua được hay không là nhờ vào Tiểu Nam. Hơn nữa, lời phán của Phượng Nhã về con trai của Mai tẩu đã hoàn toàn ứng nghiệm, bọn họ thà rằng tin là có chứ không dám bỏ qua lời tiên tri sống còn này. Thế là lúc nhìn thấy Đinh thị nắm tay dẫn Tiểu Nam đi ra bờ sông giặt quần áo, Mai tẩu niềm nở giữ nàng lại, đưa một miếng xà phòng làm từ mỡ lợn ở trong nhà. “Đinh muội đấy à, con trai nhà ta mới từ trên trấn về, mua nhiều xà phòng trong nhà dùng không hết. Ta có mang cho mỗi nhà một ít đấy, đây là phần của nhà muội. Tối nay nhà ta có làm một bàn tiệc ăn mừng con trai đã tìm được việc làm. Muội dẫn Tiểu Nam sang chơi cho vui nhé. Dường như Đinh thị cũng có phần ngạc nhiên trước sự nhiệt tình của Mai tẩu, nàng ta ngẩn người một lúc thì bị Mai tẩu dúi xà phòng vào tay. Bà cũng vui vẻ xoa đầu Tiểu Nam đứng bên cạnh: “Tiểu Nam có muốn đi ăn tiệc không nào? Có cả thịt heo rừng nữa đấy. Từ nhỏ tới giờ Tiểu Nam chưa được ăn thịt heo rừng bao giờ. Lâu lắm mẹ mới mua được một ít thịt gà, còn lại hằng ngày bữa cơm nhà cậu chỉ có cháo trắng và cá khô. Chỉ mới tưởng tượng thôi, Tiểu Nam đã vô thức nuốt nước bọt một cái. Đinh thị bình tĩnh lại rất nhanh, ánh mắt nàng ta khẽ đảo qua, sau đó mỉm cười đáp lại: “Nếu Mai tẩu đã mời thì muội nào có lý từ chối. Tối nay muội sẽ dẫn Tiểu Nam sang chung vui với gia đình tỷ nhé. Cảm ơn tỷ tỷ nhiều. Nói rồi, nàng ta xách theo thúng quần áo, đi thẳng một mạch ra bờ sông. Ánh mắt Phượng Nhã nhìn theo nàng ta một lúc lâu, khóe miệng khẽ nhếch lên.