Tốc độ của ông Trần nhanh chóng đến mức Tô nương tử cũng không ngờ tới được.

Buổi chiều hai ngày sau đó, Tô nương tử còn đang bán tàu hũ ở đầu thôn thì thấy Phùng tẩu hớt hải chạy tới gọi nàng về.

“Ôi chao, Tô nương tử à, sao giờ này cháu còn ở đây?

Bà thở dốc mấy hơi rồi nói tiếp: “Để ta trông hàng giúp cho cháu, cháu chạy về nhà ngay đi. Có việc gấp đó.

Tô nương tử cũng không hiểu chuyện gì, nhưng thấy Phùng tẩu hớt hải đến như vậy, nàng cũng vội vàng xách váy chạy về ngay.