Sau khi Hắc Thuyền vững vàng dừng lại ở bên cạnh Tiên Phủ, Tà Thần và La Chinh đưa mắt nhìn nhau, trên mặt hai người đều hiện lên vẻ đề phòng.

Tuy đôi bên đều đã bị ép đến bước đường cùng, nhưng không ai chịu lui nhường một bước.

“Hừ!”

Tà Thần hừ nhẹ một tiếng, từ mũi thuyền nhảy lên đến bên cạnh tầng đất màu xám tro trên đỉnh.

Suy nghĩ của hắn ta cũng giống La Niệm, nếu không ngăn cản được hàng cách, vậy thì đánh vỡ thế giới này mà chạy đi.