Một góc của vùng đất Tuyệt Tảng đụng vào vùng đất sơ khai tạo nên tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của mọi người. La Chinh hết sức chăm chú đánh giết sinh linh hỗn loạn, thanh lọc năng lượng của Pháp Vực Cực Thái. Bây giờ nghe Văn Địa Chi nói, La Chinh cũng cảm thấy không được ổn lắm. Hắn muốn tìm hiểu thực hư.

“Tâm Linh Cực Thái! Huyền Không Thị Giác!”

Huyền Không Thị Giác tạo ra một vòng ý thức nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh. Vòng ý thức này có tốc độ khuếch tán cực nhanh, có thể khuếch tán tới điểm cuối cùng của thế giới hỗn độn chỉ trong thời gian ngắn. Nhưng lúc này đây nó lại gặp phải trở ngại, ý thức vừa rời vùng đất sơ khai chẳng khác nào muối bỏ biển, giống như bị một luồng sức mạnh thần bí hấp thụ hoàn toàn.

“Làm sao có thể như vậy được?” La Chinh lộ ra vẻ ngạc nhiên.

Vòng ý thức này khuếch tán ra vô số phương hướng, cho dù ý thức ở một phương hướng bị bắt, bị trừ khử, thế còn ý thức ở những phương hướng khác thì sao? Hiện tại vùng đất sơ khai vô cùng rộng lớn. Trừ khi nơi này bị vật lớn hơn bọc ở ngoài thì ý thức mới hoàn toàn bị hấp thu.