Sau khi thân hình của La Chinh biến mất trên bức tranh bất hủ, Hồ Nữ vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích. Khóe mắt nàng ta để ý phần hư không phía trên, nơi đó có một điểm sáng màu trắng rất mờ thoắt ẩn thoắt hiện.

Điểm sáng màu trắng trượt thẳng xuống, chui thẳng vào cửa ra vào của bức tranh bất hủ. Hồ Nữ thấy vậy mới thở phào một hơi rồi sau đó quay người lại, nhìn gương mặt đã bị La Chinh đập nát kia.

Dưới những đòn đánh của La Chinh, gương mặt của Chấp Bút Giả đã bị đập đến nát bét.

“Chấp Bút Giả đại nhân, Chấp Bút Giả đại nhân...” Hồ Nữ gọi.

Những mảnh vỡ vương vãi trên bức tranh bất hủ như những con bò sát, chầm chậm bò đến chỗ gương mặt đang hướng xuống đất của Chấp Bút Giả.