La Chinh không nói lời nào, lẳng lặng chờ đợi tiếng cười chói tai của Tà Thần dừng lại.“Ta rất vui vì ngươi không chết.” Tà Thần nhìn về phía vùng đất sơ khai to lớn đằng xa: “Hơn nữa còn có được một vùng đất sơ khai lớn như vậy, đây là thế giới mà ta từng ở?”“Đúng vậy.” La Chinh gật đầu.“Các con của ta vẫn đang ở đó?” Tà Thần hỏi.“Vẫn còn, bọn họ vẫn là nửa chủ nhân của đại lục kia.” La Chinh đáp. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương