Chỉ nhìn vẻ bề ngoài thì Thiên Hoàn Trượng không có chỗ nào thần kỳ. Chẳng qua chỉ là một cọc gỗ thô sơ, có điều những tán cây lộn xộn xòe ra trênđỉnh trông có vẻ vừa to mập vừa phức tạp, có cảm giác tinh xảo mà thần bí.La Niệm vươn bàn tay thô to vừa bành trướng gấp mấy lần của mình ra, bắt lấy Thiên Hoàng Trường kéo lên, nhưng vẫn không thể rút cây gậy ra khỏi cột đá thạch anh tím.La Niệm cũng sợ kéo đứt, lại tung mấy cú đấm vào phần dưới cây cột, đập vỡ rồi mới rút Thiên Hoàn Trượng ra.“Thiên Hoàn Trượng này thật sự có năng lực xoay chuyển thế cục?” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương