La Niệm chưa từng chịu khổ bao giờ, sao có thể chịu đựng đau đớn như vậy?Khoảnh khắc đó, trong tâm trí cậu gần như chẳng còn suy nghĩ nào nữa, chỉ hy vọng mình ngất đi cho xong, nhưng sức lạnh linh hồn đó vẫn không ngừng căng trưởng linh hồn của cậu, mang tới cho cậu càng nhiều đau đớn! Đây đúng là một sự tra tấn phi nhân tính... Đau đến độ không muốn sống, cậu chỉ vừa hé miệng, nước đã rót thẳng vào.Thời gian truyền linh hồn của cậu dài hơn Tiết trưởng lão vài nhịp thở, nhưng cậu lại có cảm giác lâu như một thế kỷ.Sau khi linh hồn được truyền xong, La Niệm chỉ biết nằm ngơ ngác trong thể nước, linh hồn cường đại khiến cậu có cảm giác mới lạ đối với thế giới này, cậu đang tiêu hóa cảm giác này...“Linh hồn của ta... trở nên cường đại như vậy!” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương