La Niệm không còn đường nào phản kháng, bị treo trên không trung xoay nửa vòng rồi bị ném lên lưng “con nhện”.

Tuy ngực bị xuyên thủng những vết thương không nguy hiểm đến tính mạng, La Niệm thuận thế lộn một vòng muốn nhảy từ trên xuống, nhưng vòng rằng nhọn sau lưng “con nhện” bỗng nhô lên, những chiếc răng kia tạo thành một cái lồng giam nhốt cậu vào trong đó.

Sau khi bắt La Niệm, những con nhện khác ào ào tản ra trở lại mặt sau của lối đi, còn con nhện bắt La Niệm thì chạy như điên về phía trước.

La Niệm ngồi trên lưng nó, sau khi cầm máu vết thương trên ngực xong, cậu đưa hai tay ra nắm lấy hai cái răng nhọn tỉnh đẩy nó ra. Nhưng hai tay vừa mới phát ra sức mạnh, hai cái răng bỗng nhiên biến thành màu đỏ thẫm giống như hai miếng sắt bị nung đỏ, nóng đến mức La Niệm vội vàng buông tay ra.

“Không đi được rồi...” La Niệm bất đắc dĩ xoa tay nói.