“Mạnh miệng lắm!” Gia Cát Phong thật sự bị sự cuồng vọng của La Chinh làm cho tức đến nghẹn họng.Đúng vào lúc này đột nhiên lại nghe thấy một tiếng xé gió vang lên.“Vèo!”Một chiếc phi tiêu lá liễu vừa mỏng vừa hẹp bắn về phía La Chinh từ hướng cửa chính.La Chinh mặt không đổi sắc, duỗi ngón tay đẩy nhẹ chiếc phi tiêu lá liễu kia ra ngoài. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương