Lương Nguyệt cũng hiểu, trong lúc Triệu Chi Ngạo không có ở đây, nếu họ tự ý lấy riêng 4 thùng vàng ra thì rất dễ khiến số vàng còn lại rơi vào tình thế nguy hiểm. Nhưng trước mắt đúng là cần tiền gấp, cô không còn cách nào khác.Vì vậy, khi nghe Lâm Ngộ Phàm nói có thể tạm thời ứng tiền trước, Lương Nguyệt vừa bất ngờ lại vừa mừng rỡ, xen lẫn chút áy náy.“Thật tốt quá! Tốt quá rồi. Chị Lâm, vậy tôi không khách sáo nữa.”Lâm Ngộ Phàm cười:“Đều là vì việc nước cả, chị đừng khách sáo với tôi. Cần bao nhiêu tiền?”Lương Nguyệt nói:“Đợt thuốc lần này cần nhập gấp, khoảng 50 vạn đô Hồng Kông.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương