Lúc này, Xuy Trúc đang duyệt bản thảo trong văn phòng. Gần đây anh phát hiện một tác giả mới có bút danh là “Cố Bình Ngạn”, viết truyện ngắn cực kỳ đặc sắc!

Anh đã nhận được ba bản thảo truyện ngắn của Cố Bình Ngạn, hiện tại đã sử dụng hai bài, còn một bài đang định đưa đăng ở tạp chí khác của Tập đoàn Truyền thông Mill.

“Bút lực như vậy mà đăng ở tạp chí khác thì hơi phí.” Xuy Trúc nói với một biên tập viên cấp dưới.

Biên tập viên kia đáp: “Không còn cách nào. Cùng một bút danh, lại chưa nổi tiếng, xuất hiện nhiều lần trên Phong Hoa sẽ không hay. Hay là chúng ta đề nghị anh ta viết một bộ dài kỳ để đăng tải, như vậy sẽ hợp lý hơn.”

Xuy Trúc hơi sững người: “Truyện đăng dài kỳ?”