Sắp đến giờ ăn trưa, quán trà đông dần lên.Có người đến ngồi đối diện bàn với Vương Mục Tầm để ghép bàn ăn, xung quanh vang lên đủ loại tiếng nói địa phương, nhưng phần lớn vẫn là tiếng bản xứ.Rất ồn ào.Vương Mục Tầm đã chẳng còn tâm trí ăn uống, nhưng để tránh bị nghi ngờ, anh vẫn nhanh chóng ăn hết đĩa phở xào, sau đó ra cửa thanh toán rồi rời đi.Tới lề đường, anh vẫy tay gọi một chiếc xe kéo, đi thẳng tới Đại lộ Công Chúa. Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương