Chờ chị Quản rời đi, Triệu Chi Ngạo quay sang nhìn Lâm Ngộ Phàm, tay nhẹ nhàng đặt lên đầu gối cô.“Những chuyện này em chỉ cần nghe thôi. Nếu em nghi ngờ ai, có thể nói với anh. Nhưng đừng dính vào, đây là những việc nguy hiểm, em không gánh nổi đâu.”Lâm Ngộ Phàm không cãi, cô biết mình không có bản lĩnh như Chương Ngải Minh hay chị Quản, huống hồ giờ cô còn đang mang thai, mọi việc đều phải lấy đứa bé trong bụng làm trọng.Cô đáp: “Ừ, em sẽ không tham gia. Nếu bên em có gì, em sẽ nói với anh.”Triệu Chi Ngạo nở nụ cười hài lòng: “Dạo này em nghe lời thật đấy.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương