Mặc dù Cầu Cầu mới chỉ bốn tuổi, nhưng những chuyện của người lớn cậu bé không phải là không hiểu. Ba mẹ đã ở bên nhau rồi mới sinh ra cậu. Dù mẹ đã không còn, nhưng chỉ cần có chị xinh đẹp này ở đây, nếu ba và cô ấy ở bên nhau, cậu sẽ sớm có thêm một em gái dễ thương để chơi cùng. Chỉ là, cậu không biết em gái dễ thương đó bao giờ mới được sinh ra. Cầu Cầu nhìn thấy mọi người im lặng, không khí trong phòng khách cũng trở nên ngột ngạt. Đôi mắt cậu bé chợt dừng lại trên bụng của Giang Tình, vừa nhìn vừa lẩm bẩm trong lòng: “Em gái, em gái mau ra đời đi. Anh muốn có em gái.” “Được rồi, mọi người ngồi xuống đi, để tôi lấy đồ uống cho mọi người. Mẹ của Hạ Tinh thấy cảnh này liền thân thiện bước đến chào hỏi, nhưng Hạ Tinh lập tức ngăn bà lại: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương