“Cẩn thận một chút, đừng để ngã.”

Kỳ Gia Bình không làm gì quá thân mật, chỉ đơn giản giữ lấy eo Hạ Tinh để cậu đứng vững lại.

Hạ Tinh nhanh chóng đứng thẳng, nhưng vẫn còn cảm thấy bối rối.

Ban nãy, cậu lo lắng mình vô tình ngã vào xe lăn của một người lớn tuổi, nếu làm họ bị thương, chắc chắn sẽ không thoát khỏi trách nhiệm.

Không ngờ đó lại là xe lăn của Kỳ Gia Bình.