Giọng Kỳ Gia Bình nhạt nhẽo và bình thản, nói xong liền cúp máy ngay, không để ý đối phương nói gì.

Sau đó, anh rời khỏi nơi này.

Bóng lưng rộng lớn của anh trên chiếc xe lăn bị ánh đèn kéo thành một cái bóng xám dài, mang theo chút cô đơn và lạnh lẽo.

Từ lúc Kỳ Gia Bình rời khỏi phòng bệnh, Hạ Tinh đã nhìn chằm chằm vào cánh cửa, trong lòng không ngừng suy đoán: Vừa rồi Kỳ Gia Bình làm sao vậy? Tại sao anh ấy đột nhiên thay đổi tính khí?

Chẳng lẽ vì cậu bị dị ứng, không thể hoàn thành việc chế tạo robot nên anh ấy không vui?