Tim Hạ Tinh cũng bất chợt thắt lại. Cậu bước tới đỡ lấy mẹ của Ngụy Húc Hảo, bà cuối cùng được những người giúp việc dìu lên phòng trên lầu. Mẹ của Ngụy Húc Hảo đã ngất xỉu, nên chuyện hôm nay xem như tạm dừng tại đây. Những người họ hàng của nhà họ Ngụy giả vờ quan tâm, dặn dò Ngụy Húc Hảo vài câu lấy lệ, rồi nhanh chóng kiếm cớ rời đi. Chẳng mấy chốc, cả biệt thự chỉ còn lại hai người, Ngụy Húc Hảo và Hạ Tinh. “Thiếu gia, phu nhân đã cả ngày chưa ăn gì. Hay là cậu mang bát cháo này lên cho bà ấy đi.” Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương