Ngay sau đó, cổ áo của Hạ Tinh bị Vân Túc túm lên.

Dưới ánh đèn, khuôn mặt tuấn tú của Vân Túc như được phủ thêm một tầng ánh sáng, đường nét vốn hoàn mỹ nay càng thêm hoàn hảo. Trong mắt Hạ Tinh, đẹp thì có đẹp, nhưng lạnh lùng quá mức.

Dù đã xác nhận mối quan hệ là người yêu, Hạ Tinh thừa nhận mình không nên dùng từ “người khác để gọi Vân Túc.

Nhưng lần này, vì muốn thỏa mãn chút ích kỷ của mình, cậu cố ý nói dối để trêu anh.

“Anh chỉ nghĩ đến cái gọi là chiếm hữu nực cười của mình. Chúng ta chẳng qua cũng chỉ mang danh nghĩa là người yêu thôi.