Hạ Sầm nhìn bóng dáng đi tới đi lui quanh phòng của Cận Nhung, nhíu mày: “Anh đang đi tìm kho báu hay là mặt đất nóng bỏng chân vậy?

Chỉ trong chốc lát mà anh ta đã đi ba vòng quanh phòng khách.

Nghe vậy, Cận Nhung mím môi đi tới gần bàn trà, cúi xuống nhìn Thương Úc: “Con nhóc kia đâu?

Hạ Sâm nhếch miệng: “Con nhóc nào? Cận Nhung vẫn chưa tìm được Lê Tiếu đã nghe Thương Úc hờ hững trả lời: “Cô ấy ra ngoài rồi. Vẻ mặt Hạ Sâm mờ mịt, con nhóc mà lão Cận nói là Lê Tiếu? Thể là sau đó, Hạ Sâm liền biết được sự thật trong giọng nói vừa ai oán lại uất ức của Cận Nhung.

Hắn rơi vào trầm tư, tại sao lúc trước hắn lại không theo đuổi Lê Tiếu nhỉ?