Giang Lan không suy nghĩ nhiều, lập tức tiến lên giữ chặt tay cô. “Hách Kiều!” Hách Kiều hất mạnh tay anh ra. Cô nhìn thẳng vào anh, hốc mắt hơi đỏ, nhưng giọng nói vẫn lạnh lùng và đầy kiềm chế. Cô hỏi anh: Tiếp tục đọc truyệnBằng cách bấm Tự động mở Chương